Friday, April 20, 2007

Saturday Painting Palooza Vol.89

Welcome back.







This week we'll be continuing with our painting of the used car lot, featuring a 1959 Volvo. The photo which I am using is seen directly below. (The painting is 9x12.)



When last seen here, the painting appeared as it does directly below.



Since that time I have continued working on the painting. Considerable change has come to the vehicle to the left of the Volvo. I've decided that this car needed its own interior. It is painted in a shade of blue somewhat lighter than that of the Volvo's. (So far, I've only used 4 colors and derivatives thereof in this painting: 2 blues, red and white.) I've also added moldings around the windows. Note the highlighted area on the roof.

In the rear, I've started to paint the building to the right. Right now it is a simple white box. The tent will be getting attention soon.

The current state of the painting is seen in the photo directly below.



That's about it for now, see you next week.

1 Comments:

Blogger Unknown said...

đồng tâm
game mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói

Thiết Bổ Thiên đang một mực phúc đáp các công văn và an bài sự tình. Cứ một lúc lại có một kẻ vào trướng, chốc lát lại có người khác tiến vào, sau đó từng người lại đi ra ngoài, mỗi người đều vô cùng vội vàng. Chỉ có Vũ Cuồng Vân là như cọc gỗ đứng trong đại sảnh, không hề nhúc nhích.

Ta thật chẳng muốn sống nữa? Vũ Cuồng Vân bị mấy đôi mắt nhìn vào với vẻ hiếu kỳ và kinh ngạc, hơn nữa đều là ánh mắt trêu tức làm hắn xấu hổ vô cùng, thật là chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó chui vào. Nhất là hắn còn có cảm giác một cơ số kẻ nhìn hắn như đang nhìn vào một con khỉ mặc giáp vậy.

Vô số lần Vũ Cuồng Vân dùng ánh mắt cầu xin, thậm chí có chút u oán của thiếu phụ nhìn Thiết Bổ Thiên. Tiểu tổ tông, dù là ngươi chém đầu của ta, cũng còn tốt hơn là để ta đứng chỗ này chịu nhục a.

Nhưng Thiết Bổ Thiên ngay cả liếc hắn một cái cũng không có, ánh mắt bình thản như không, càng coi hắn như không khí.

Thiết Bổ Thiên không nói lời nào, hắn tự nhiên càng không dám nói. Vị thiếu niên có uy thế của quân vương này đâu chỉ là chén canh cạn. Danh vọng những năm qua của hắn làm cho Vũ Cuồng Vân cực kì tôn kính! Chính là bởi vì tôn kính, mới càng làm Vũ Cuồng Vân sợ hãi.

Nếu gặp gã tướng quân khác chỉ sợ lập tức nổi khùng, vỗ bàn mà chửi cha mắng mẹ cả nhà Thiết Bố Thiên lên rồi, nhưng với Vũ Cuồng Vân, ngay cả thứ suy nghĩ này hắn cũng không dám nghĩ tới

11:08 PM  

Post a Comment

Subscribe to Post Comments [Atom]

<< Home